Khả năng phải được chứng minh bằng hành động
The bees, wasps and the hornet
A store of honey had been found in a hollow tree, and the Wasps declared positively that it belonged to them. The Bees were just as sure that the treasure was theirs. The argument grew very pointed, and it looked as if the affair could not be settled without a battle, when at last, with much good sense, they agreed to let a judge decide the matter. So they brought the case before the Hornet, justice of the peace in that part of the woods.
When the Judge called the case, witnesses declared that they had seen certain winged creatures in the neighborhood of the hollow tree, who hummed loudly, and whose bodies were striped, yellow and black, like Bees.
Counsel for the Wasps immediately insisted that this description fitted his clients exactly.
Such evidence did not help Judge Hornet to any decision, so he adjourned court for six weeks to give him time to think it over. When the case came up again, both sides had a large number of witnesses. An Ant was first to take the stand, and was about to be cross-examined, when a wise old Bee addressed the Court.
“Your honor,” he said, “the case has now been pending for six weeks. If it is not decided soon, the honey will not be fit for anything. I move that the Bees and the Wasps be both instructed to build a honey comb. Then we shall soon see to whom the honey really belongs.”
The Wasps protested loudly. Wise Judge Hornet quickly understood why they did so: They knew they could not build a honey comb and fill it with honey.
“It is clear,” said the Judge, “who made the comb and who could not have made it. The honey belongs to the Bees.”
Ong mật, ong bắp cày và ong vò vẽ
Một tổ ong mật được tìm thấy trong một hốc cây, và những con ong bắp cày cho rằng chúng là những người chủ của cái tổ này. Những con ong mật thì khẳng định rằng cái quý giá trong hốc cây ấy là của chúng. Lời giải thích nào cũng có lý lẽ sắc bén, và có vẻ như nếu vấn đề không được lắng xuống thì dễ xảy ra một trận chiến, đến phút cuối tranh cãi và chúng hướng đến kết quả tốt đẹp hơn, chúng đã đồng ý để một trọng tài phân xử vấn đề này. Vì thế chúng mang vụ kiện này ra trước ong vò vẽ, nơi được cho là mang lại công lý trong khu rừng này.
Khi thẩm phán ong vò vẽ nêu ra vụ tranh cãi, các nhân chứng cho rằng họ đã thấy chắc chắn các sinh vật có cánh ở khu vực lân cận cái hốc cây, tiếng vo ve inh õi, và những thân hình có vằn, màu vàng và đen giống như ong mật.
Luật sư cho ong bắp cày được biện hộ và họ cũng đã miêu tả tổ ong này là chính xác là của họ.
Hiển nhiên, không bằng chứng nào thuyết phục được ong vò vẽ nên nó đã hoãn vụ kiện lại đến 6 tuần để có thêm thời gian suy nghĩ . Khi vụ kiện đưa ra lần nữa, cả hai bên đều có được một lượng lớn nhân chứng. Một con kiến được đưa ra làm chứng đầu tiên, và được đưa về để kiểm tra gian lận khi một con ong mật già phát biểu trước tòa.
“Tôi nói thật rằng”, ông nói, “vụ kiên kéo dài 6 tuần. Nếu nó không quyết định được sớm, mật ong sẽ không dùng được cho bất cứ thứ gì. Tôi cho rằng cả ong mật và ong bắp cày nên thử xây dự một tổ ong. Khi đó chúng tôi sẽ sớm thấy mật ong thực sự thuộc về ai.
Các con ong bắp cày đều phản đối ầm ĩ, với sự khôn ngoan của thẩm phán, ong bò vẽ nhanh chóng hiểu ra tại sao chúng lại phản đối như vậy như vậy: chúng biết răng chúng không thể xây cái tổ ong và cho đầy mật ong vào đó.
“Rõ ràng rồi” thẩm phán nói, người làm được tổ ong và người có thể có nó, mật ong thuộc về ong mật.
Thẻ:
Bài tiếp theo