Truyện ngụ ngôn La Fontaine: Chú cá nhỏ và bác đánh cá
Cá nhỏ rồi sẽ lớn, miễn là trời ban cho nó cuộc sống dài lâu. Nhưng nếu thả nó ra để chờ đến lúc ấy thì tôi cho là hoàn toàn điên khùng, vì chắc gì đã bắt lại được nó nữa.
Có chú cá Chép còn rất nhỏ đang bơi tung tăng thì bị một bác đánh cá bắt được ở dọc bờ sông, vừa nhìn thấy chiến lợi phẩm của mình bác nói:
– Năng nhát chặt bị, ta cứ bỏ vào giỏ đã.
Chú Chép nhỏ đáng thương liền vội thưa.
– Bác sẽ làm gì với tôi? Tôi bé tí teo chẳng đáng dính miệng. Bác hãy thả tôi xuống chờ chừng nào tôi lớn, tôi sẽ đến để bác bắt lại tôi. Lúc ấy bán tôi mới được món hời vì có thể tôi còn lớn gấp trăm thế này ấy chứ. Còn bây giờ nếu đem tôi vào nấu thì được món gì chứ? Chẳng món gì ra hồn đâu, bác cứ tin tôi là vậy.
– Không đáng món gì ra hồn ư? – Bác đánh cá đáp lời – Có chứ, chú Cá nhỏ, anh bạn của ta, chẳng cần phải dạy đời đâu. Chú mày sẽ lên chảo, có nói cũng vô ích, ngay tối nay ta sẽ rán chú mày lên và đánh chén.
Người ta vẫn thường nói: Có một trong tay còn hơn hai mà sẽ có. Tuy một nhưng chắc chắn, còn hai kia, mơ hồ lắm. Xin ai chớ có thả mồi bắt bóng.
Thẻ:
Bài trước
Bài tiếp theo