Cậu bé Sấm Sét
Ở một ngôi làng nhỏ, có một cậu bé tên là An. Nhưng chẳng mấy ai gọi cậu bằng cái tên ấy. Họ gọi cậu là “Sấm Sét”, bởi vì cậu rất hay cáu kỉnh. Hễ gặp chuyện gì không vừa ý, An liền hét lên, giậm chân, thậm chí còn ném đồ đạc.
An cáu kỉnh mọi lúc mọi nơi. Khi mẹ bảo cậu dừng chơi để ăn cơm, cậu hét lên, hất tung hộp màu. Khi chơi cùng bạn, chỉ cần thua một ván, cậu sẽ giậm chân, quát tháo, thậm chí còn đập vỡ món đồ chơi của mình. Những lần như thế, mẹ chỉ lặng lẽ thở dài, còn lũ bạn thì dần xa lánh cậu.
Một hôm, ông nội dẫn An ra vườn. Ông đưa cho cậu một túi đinh và một chiếc búa rồi nhẹ nhàng nói:
— “Mỗi lần cháu tức giận, hãy đóng một cây đinh vào hàng rào này nhé.”
An không hiểu tại sao, nhưng vẫn làm theo. Ngày đầu tiên, cậu đóng đến mười cây đinh. Ngày thứ hai, bảy cây. Rồi năm cây. Cậu nhận ra rằng mỗi lần tức giận là một lần cậu phải gắng sức cầm búa đóng đinh. Mà đóng đinh thì mệt lắm!
Dần dần, cậu bắt đầu suy nghĩ: “Có đáng để cáu giận không nhỉ?”. Cứ như vậy, ngày càng ít cây đinh được đóng vào hàng rào. Cho đến một hôm, cậu nhận ra rằng đã lâu lắm rồi mình không còn cáu kỉnh nữa.
Cậu hớn hở chạy đến khoe với ông:
— “Ông ơi, cháu không còn phải đóng đinh nữa rồi!”
Ông nội mỉm cười, xoa đầu cậu và nói:
— “Vậy bây giờ, mỗi lần cháu giữ được bình tĩnh, hãy rút một cây đinh ra nhé!”
An làm theo. Mỗi ngày, cậu lại rút một cây đinh. Cho đến một buổi sáng, khi rút cây đinh cuối cùng, cậu chạy vội đến khoe ông. Nhưng lần này, ông không cười ngay. Ông dẫn cậu đến hàng rào, chỉ vào những vết thủng chằng chịt.
— “Cháu thấy không? Dù đinh đã được rút ra, nhưng dấu vết vẫn còn mãi. Mỗi lần cháu cáu giận và làm tổn thương ai đó, dù cháu có xin lỗi, trái tim họ vẫn còn vết thương. Cháu có muốn để lại những vết thương như thế không?”
An lặng người. Cậu đưa tay chạm vào những lỗ thủng trên hàng rào, lòng bỗng nhói lên một chút. Từ ngày đó, cậu không còn là “Sấm Sét” nữa. Cậu học cách hít một hơi thật sâu khi tức giận, học cách nói lời xin lỗi khi lỡ làm ai buồn. Và dần dần, mọi người không còn xa lánh cậu nữa. Bạn bè lại vui vẻ chơi cùng cậu, mẹ cũng hay mỉm cười hơn.
Từ đó, ai cũng gọi cậu là “Cơn Gió Mát” – một cậu bé hiền hòa, dịu dàng và biết trân trọng những người xung quanh.
Bài học: Những lời nói và hành động khi tức giận có thể để lại những vết thương trong lòng người khác. Hãy luôn suy nghĩ trước khi hành động, vì có những tổn thương dù được tha thứ, nhưng vẫn mãi mãi không thể xóa nhòa.
Giang Linh AI
Copy truyện nhớ dẫn nguồn nhé mấy bạn!
Giang Linh
* Giáo viên dạy lập trình trẻ em. * Sáng lập và quản trị website: https://truyenthieunhi.net * Tổng đại lý App học tiếng Anh trẻ em Monkey Junior, Monkey ABC, Monkey Stories, Monkey Speak, Babilala, Edupia giá rẻ: https://thuongmaivanloi.com.