Chiếc Điện Thoại Ma Thuật
Nam là một cậu bé rất thông minh, nhưng có một thói quen không tốt: cậu nghiện chơi điện thoại. Mỗi ngày, Nam dành hàng giờ dán mắt vào màn hình, chơi game, xem video, lướt mạng mà quên cả ăn cơm, quên cả làm bài tập.
Mẹ cậu lo lắng nhắc nhở:
— Nam ơi, con chơi ít thôi, ra ngoài chơi với bạn đi!
Nhưng Nam chỉ đáp:
— Một chút nữa thôi mẹ ơi!
Thế rồi, vào một đêm mưa gió, khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Nam vẫn ôm điện thoại, mải mê chơi trò chơi yêu thích. Đột nhiên, màn hình bỗng tối sầm lại, rồi hiện lên một đôi mắt sáng rực. Một giọng nói trầm bổng vang lên:
— Nam, cậu có biết cậu đã mắc kẹt trong tớ bao lâu rồi không?
Nam giật mình, tim đập thình thịch. Cậu lắp bắp:
— Ai… ai đang nói vậy?
— Là ta, Chiếc Điện Thoại của cậu!
Nam tròn mắt kinh ngạc. Chiếc điện thoại của cậu… biết nói sao?
— Cậu đã chìm vào thế giới của ta quá lâu. Cậu quên mất thời gian, quên cả bạn bè, quên cả cuộc sống bên ngoài. Nếu cậu không dừng lại… cậu sẽ trở thành một phần của ta mãi mãi!
Nam hoảng hốt:
— Trở thành… một phần của cậu? Ý cậu là sao?
Chiếc điện thoại cười khẽ, màn hình bỗng sáng lên, chiếu thẳng vào mắt Nam. Trước mắt cậu, một cảnh tượng kỳ lạ hiện ra: những đứa trẻ, từng người một, bị hút vào trong màn hình, biến thành những nhân vật nhỏ bé, chạy loanh quanh trong những trò chơi mà cậu từng chơi.
— Họ cũng từng như cậu. Mê mải, lãng quên thế giới thực. Và rồi… họ đã không bao giờ trở lại!
Nam kinh hãi. Cậu nhìn thấy một cậu bé trông rất quen thuộc—có phải đó là Minh, người bạn cùng lớp của cậu, người dạo gần đây bỗng dưng không còn đi học?
Cậu hét lên:
— Không! Tôi không muốn bị nhốt vào đây!
Chiếc điện thoại chậm rãi nói:
— Vậy hãy chứng minh đi, Nam! Nếu cậu muốn thoát khỏi ta, hãy đặt ta xuống, tìm lại cuộc sống của cậu. Nhưng nhớ lấy, nếu cậu quay lại quá lâu… ta sẽ trở lại đón cậu!
Nam run rẩy, lập tức đặt điện thoại xuống. Cậu nhìn quanh căn phòng, mọi thứ vẫn như cũ, nhưng tim cậu đập loạn xạ. Cậu hít một hơi thật sâu, rồi chạy ra ngoài ban công.
Bầu trời đêm tĩnh lặng, ánh trăng dịu dàng chiếu xuống. Cậu chợt nhận ra: đã bao lâu rồi cậu không ngắm nhìn bầu trời thế này?
Sáng hôm sau, Nam quyết định thay đổi. Cậu rủ bạn bè chơi bóng, giúp mẹ làm việc nhà, và chỉ dùng điện thoại khi thật cần thiết. Cậu không còn mê mải nữa.
Nhưng mỗi khi đi ngang qua chiếc điện thoại, cậu vẫn có cảm giác… đôi mắt sáng rực ấy đang lặng lẽ quan sát mình.
Bài học rút ra: Điện thoại là một công cụ hữu ích, nhưng nếu lạm dụng, nó có thể biến thành một cái bẫy vô hình, khiến chúng ta quên đi những điều quan trọng trong cuộc sống. Hãy sử dụng nó một cách thông minh và đừng để mình bị cuốn vào thế giới ảo quá lâu!
Giang Linh AI
Giang Linh
* Giáo viên dạy lập trình trẻ em. * Sáng lập và quản trị website: https://truyenthieunhi.net * Tổng đại lý App học tiếng Anh trẻ em Monkey Junior, Monkey ABC, Monkey Stories, Monkey Speak, Babilala, Edupia giá rẻ: https://thuongmaivanloi.com.