Vũ Điệu Của Ánh Trăng
Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng xanh tươi, có một cô bé tên là Lan Linh. Ngay từ khi còn nhỏ, Lan Linh đã yêu thích nhảy múa. Mỗi khi nghe thấy tiếng nhạc vang lên, dù là tiếng gió vi vu hay tiếng suối róc rách, đôi chân cô bé lại tự động di chuyển theo nhịp điệu.
Nhưng trong làng, không ai coi trọng việc nhảy múa. Người ta cho rằng đó chỉ là trò vô ích. “Học may vá, nấu ăn còn có ích hơn!” – họ thường nói như vậy. Thế nhưng, Lan Linh không bao giờ từ bỏ. Mỗi đêm, khi cả làng đã chìm vào giấc ngủ, cô bé lại lặng lẽ ra bãi cỏ dưới ánh trăng và nhảy múa theo nhịp điệu của trái tim.
Lời mời của Nữ Hoàng Ánh Trăng
Một đêm nọ, khi Lan Linh đang xoay tròn dưới ánh trăng, bỗng nhiên một luồng ánh sáng bạc bao quanh cô. Từ trên cao, một giọng nói dịu dàng vang lên:
— Lan Linh, con có một trái tim thuần khiết và một niềm đam mê cháy bỏng. Con có muốn đến Vương Quốc Ánh Trăng, nơi nghệ thuật được tỏa sáng không?
Lan Linh ngẩng đầu, thấy trước mắt mình là một người phụ nữ đẹp rực rỡ, khoác lên mình chiếc áo choàng dệt từ ánh trăng. Đó chính là Nữ Hoàng Ánh Trăng.
— Con… con có thể sao? – Lan Linh thốt lên, đôi mắt lấp lánh.
— Hãy nắm lấy tay ta, ta sẽ đưa con đến một nơi mà mọi vũ điệu đều có thể chạm đến những giấc mơ!
Lan Linh nhẹ nhàng đặt tay vào tay Nữ Hoàng, và ngay lập tức, cả hai bay lên cao, xuyên qua bầu trời đầy sao, tiến vào một vùng đất huyền diệu.
Vương Quốc Ánh Trăng
Lan Linh mở mắt, thấy mình đang đứng giữa một cung điện lấp lánh bạc. Xung quanh cô, những vũ công mặc trang phục lung linh đang nhảy múa giữa không trung, mỗi bước chân của họ tạo ra những tia sáng rực rỡ.
Nữ Hoàng mỉm cười:
— Đây là nơi những người yêu nhảy múa được thỏa sức thể hiện mình. Nhưng để trở thành vũ công của Vương Quốc Ánh Trăng, con phải chứng minh rằng vũ điệu của con có thể chạm đến trái tim người khác.
Lan Linh gật đầu. Cô bắt đầu múa, để từng nhịp chân, từng vòng xoay mang theo cả tâm hồn mình. Khi cô múa, những cánh hoa lấp lánh nở rộ trên sàn cung điện, cả không gian như tràn ngập hơi thở của ánh trăng.
Khi vũ điệu kết thúc, một tràng pháo tay vang lên. Những vũ công khác cúi đầu trước Lan Linh, còn Nữ Hoàng Ánh Trăng mỉm cười rạng rỡ:
— Con đã thành công! Từ nay, con sẽ trở thành vũ công của Vương Quốc Ánh Trăng, mang những điệu múa đến với thế gian.
Trở Về Với Ước Mơ
Sáng hôm sau, Lan Linh tỉnh dậy trong căn phòng nhỏ của mình. Cô ngỡ rằng đó chỉ là một giấc mơ, nhưng khi mở bàn tay ra, cô thấy một chiếc lông vũ óng ánh bạc – minh chứng cho chuyến hành trình kỳ diệu.
Từ đó, Lan Linh không còn giấu đi đam mê của mình nữa. Cô nhảy múa trước cả làng, và từng điệu múa của cô khiến trái tim mọi người rung động. Dần dần, ngôi làng nhỏ bé ấy trở thành nơi tổ chức những lễ hội vũ điệu đẹp nhất.
Và mỗi đêm, khi ánh trăng soi sáng, người ta vẫn thấy một bóng dáng bé nhỏ xoay tròn trên đồng cỏ, như thể cô đang giao tiếp với một vương quốc thần tiên nào đó, nơi nghệ thuật và ước mơ mãi mãi bay cao…
Bài học rút ra: Hãy luôn theo đuổi đam mê của mình, dù thế giới có thể chưa hiểu được nó. Vì biết đâu, có một nơi nào đó, tài năng của bạn sẽ được tỏa sáng!
Giang Linh
* Giáo viên dạy lập trình trẻ em. * Sáng lập và quản trị website: https://truyenthieunhi.net * Tổng đại lý App học tiếng Anh trẻ em Monkey Junior, Monkey ABC, Monkey Stories, Monkey Speak, Babilala, Edupia giá rẻ: https://thuongmaivanloi.com.